Soạn bài ý thức thể dục – Nguyễn Công Hoan – Soạn văn 11

Bạn đang xem: Soạn bài ý thức thể dục – Nguyễn Công Hoan – Soạn văn 11 tại Trường THPT Kiến Thụy

Câu 1: Bố cục và cách dựng truyện của Nguyễn Công Hoan trong truyện ngắn trào phúng này có gì đặc biệt?

(Gợi ý: Sau đoạn mở đầu giới thiệu về việc tri huyện Lê Thắng, truyện gồm mấy cảnh, những cảnh đó có quan hệ gì với trát hầu và với nhau như thế nào?)

Hồi đáp:

* Truyện ngắn có thể chia làm ba phần:

– Đoạn 1: (Từ đầu đến… “Sức mạnh gần như Lê Thắng”): Giới thiệu mệnh lệnh của quan trên qua lệnh về làng.

– Đoạn 2: (Còn tiếp… “Có”): những người bị bắt đi xem bóng đá trực tiếp đã hỏi ông T.

– Đoạn 3: (Còn lại): Cảnh tìm người đi xem bóng đá.

* Cách xây dựng truyện vừa bi vừa hài với nội dung cốt truyện đã bộc lộ mâu thuẫn giữa thực tế và hiện tượng, giữa nội dung và phương pháp của phong trào thể thao do chính quyền Pháp phát động.

– Sự áp bức của nhà cầm quyền từ tỉnh đến xã, việc hành quyết dân chúng đều chỉ để làm vừa lòng thực dân.

– Xem bóng đá phải bắt đủ người, tìm người xem bóng đá mà như truy bắt tội phạm, ai cũng tránh né, tìm cách lẩn trốn thì bọn côn đồ nhân cơ hội bòn rút tiền của gia đình. mọi người. #.

– Đó là một cảnh tượng hết sức hỗn độn, nực cười của một xã hội thối nát, một bi kịch khiến người xem phải rơi nước mắt. Đằng sau tiếng cười ấy, Nguyễn Công Hoan muốn cho người đọc thấy những cảnh đời éo le, những số phận đáng thương của những con người sống trong một xã hội lố bịch ấy.

Câu 2: Tranh chấp trào phúng cơ bản của truyện? Trên cơ sở tranh chấp cơ bản đó, tranh chấp trào phúng cụ thể của cảnh là gì? Đọc câu chuyện để làm rõ tranh chấp cơ bản và những tranh chấp cụ thể đó.

Hồi đáp:

* tranh chấp trào phúng cơ bản của câu chuyện:

Tranh chấp trào phúng cơ bản của truyện là tranh chấp giữa quan lại với dân nghèo, giữa sự bành trướng của bọn quan lại thực dân phong kiến ​​với lòng muốn ở yên dân, giữa khuyến khích và dò xét. mọi cách để được ở nhà thậm chí trốn. Trên cơ sở những tranh chấp đó, mỗi cảnh đều có nét hài hước riêng.

* Tranh chấp châm biếm riêng của mỗi cảnh:

– Anh Mịch bày tỏ hoàn cảnh của mình với ông Lý: “Ông ơi, xin ông thứ lỗi, ngày mai tôi phải đi làm để trả nợ cho ông Nghị, kẻo ông đánh chết”. Anh Mịch không chỉ lạy một lần, nhưng lời tha thiết “tôi lạy anh trăm ngàn lạy” và “nếu không vợ con tôi chết đói”, anh đến van xin “anh thương tôi, tôi nợ định mệnh đó”. .

– Đáp lại lời van xin của cụ Mí là thái độ đe dọa, chối từ của cụ Lí: “Bỏ qua mày đi”, để “chết đói tao không biết” và “Tao thương chúng nó chứ ai thương tao?”. Mệnh lệnh nghiêm ngặt và có vẻ quan trọng của tỉnh đã mang lại rất nhiều rắc rối, đụng chạm đến miếng cơm manh áo hàng ngày của dân làng nghèo. Ý thức tập thể dục đó rất thú vị, tôi không biết có bao nhiêu người đã phải chịu đựng vì nó. Thậm chí, ông Lý còn lo lắng “anh thương em chứ ai thương em”. Chọn không đủ người thì cũng bị quở trách nên ông không khoan dung với bất kỳ ai, dù hoàn cảnh của họ có bất công đến đâu.

– Khác với ông Mịch từ chối cô nàng phở “nhẹ nhàng đặt cành cau xuống bàn”, đây là lời đề nghị với ông Lý: “Thầy ơi con chưa dừng… Thầy đừng ép gia đình con đi xem bóng đá đang vội.” Từ chối lời cầu hôn cô nàng Phở một thời gian cũng không được ông Lý đồng ý. Buồn cười là người ốm cũng không tha, “ốm thì phải đi. Một mệnh lệnh như vậy. Nếu tất cả mọi người không đi vì họ bị ốm, họ sẽ chơi bóng đá cho những con chó.”

– Ở một tình huống khác, bà cụ Phó Bình với đôi mắt rũ rượi nói và cười rất vô ơn “Có thành tâm thì cứ nhận giùm tôi”. Ông Li nhăn mặt và lấy ba xu từ trong túi. Có người khôn dùng tiền mua chuộc, mượn người thay thế nên ý thức thể dục không tự giác. Đây cũng là dịp để những dịch giả gan dạ như anh Lý nhà ta “quậy tưng bừng”.

– Cò đành ôm đứa con nằm trong đống rơm. Con Cò trốn trong đống rơm cũng bị lôi ra. Tội nghiệp nhưng không nhịn được cười khi nghe Cò nói với anh tuần tra: “Đi thì mất cả ngày, mai đi làm thì chết đói… mấy ngày, Tôi không thể mượn quần áo.”

-> Xây dựng những tình tiết đó và qua lời đối thoại của các nhân vật, Nguyễn Công Hoan đã chĩa tiếng cười mỉa mai chính quyền thực dân và bọn phong kiến ​​tay sai. Mặt khác, nhà văn chia sẻ với những người dân nghèo khổ, những nạn nhân của ý thức sai trái về thể xác của quân xâm lược.

Câu 3: Nêu ý nghĩa phê phán của truyện Ý thức thể dục.

Hồi đáp:

– Từ sự tranh chấp giữa yêu cầu khuyến khích “ý thức thể dục” và việc kiên quyết từ chối, trốn tránh của nhân dân, truyện đã bật ra tiếng cười châm biếm đối với chính quyền thực dân và bè lũ tay sai. bọn phong kiến, tay sai.

Truyện góp phần vạch trần âm mưu của bọn thực dân khi chúng bày ra cái gọi là “phong trào thể thao”, “đua sức khỏe” nhưng thực chất là để đánh lạc hướng thanh niên, phân tán ý thức đấu tranh. và sứ mệnh cứu nước của họ lúc bấy giờ.

Bản quyền bài viết thuộc về trường THPT TP Sóc Trăng. Mọi sao chép đều là gian lận!

Nguồn chia sẻ: Trường Cmm.edu.vn (thptphandinhphung.edu.vn)

Bạn thấy bài viết Soạn bài ý thức thể dục – Nguyễn Công Hoan – Soạn văn 11 có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Soạn bài ý thức thể dục – Nguyễn Công Hoan – Soạn văn 11 bên dưới để Trường THPT Kiến Thụy có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho các bạn nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website: thptphandinhphung.edu.vn của Trường THPT Kiến Thụy

Nhớ để nguồn bài viết này: Soạn bài ý thức thể dục – Nguyễn Công Hoan – Soạn văn 11 của website thptphandinhphung.edu.vn

Chuyên mục: Văn học

Qua bài viết trên, Đạo Tâm hy vọng với những thông tin đã chia sẻ trong bài viết “Soạn bài ý thức thể dục – Nguyễn Công Hoan – Soạn văn 11❤️️”.có thể giúp bạn có thêm nhiều thông tin cũng như hiểu rõ hơn về chủ đề “Soạn bài ý thức thể dục – Nguyễn Công Hoan – Soạn văn 11″ [ ❤️️❤️️ ]”.

Related Articles

Back to top button