tìm hiểu tác phẩm Đời thừa

Bạn đang xem: tìm hiểu tác phẩm Đời thừa tại Trường THPT Kiến Thụy

Đề bài: tìm hiểu tác phẩm Đời thường

Bài văn mẫu về tác phẩm Lãng phí

Bài mẫu: tìm hiểu tác phẩm Đời thường

Nam Cao là nhà văn nổi tiếng trong nền văn học Việt Nam, ông đi sâu vào hiện thực, lột tả mọi nỗi khổ của những người dân lành trong xã hội cũ từ nông dân đến trí thức. Hầu hết các tác phẩm này đều có cốt truyện là bi kịch về hoàn cảnh của nhân vật chính, nhưng vẫn thấm đẫm tính nhân văn sâu sắc trong từng câu chữ, đặc biệt là tình yêu thương đồng loại mà chính Phi Thường là nhân vật chính. một công việc tương tự.

Nam Cao (1917-1951), quê ở tỉnh Hà Nam, sống trong cảnh đất nước tang thương, tang tóc khắp nơi, với nền tảng nghệ thuật vị nhân sinh, Nam Cao sớm ý thức được thế nào là vận mệnh của mình. ông vừa tham gia đấu tranh vừa viết báo với tư cách là một nhà báo trên chiến trường. Trong cuộc đời sáng tác của mình, Nam Cao có nhiều tư tưởng nghệ thuật đậm chất nhân văn sâu sắc, trong đó ấn tượng nhất là câu nói: “Chà, nghệ thuật không cần là ánh trăng lừa dối, không nên là ánh trăng lừa dối; nghệ thuật chỉ có thể là tiếng kêu đau khổ, thoát khỏi những kiếp lầm than, nhà văn không được trốn tránh nghệ thuật mà phải đứng trong lao động, mở tâm hồn đón nhận những rung động của cuộc đời, nghệ thuật đó phải gắn liền với đời sống nhân dân, đi sâu vào bi kịch đau khổ để hiểu Những tác phẩm nổi tiếng của Nam Cao gồm Chí Phèo, Đời thường, sau Cách mạng tháng Tám, Đôi mắt, tác phẩm đánh dấu sự thay đổi trong nhận thức và quan điểm nghệ thuật của nhà văn.

Lần đầu tiên được viết và đăng báo, đây là một tác phẩm đặc biệt của Nam Cao viết về số phận của người trí thức những năm trước cách mạng, so với một tác phẩm văn học toàn thế giới. con người bởi nó đã vượt qua mọi ranh giới của sự bao dung giữa con người với nhau, đó là một tình cảm đáng quý. Điều đó cũng khẳng định rằng, công việc làm nghệ thuật không chỉ là những bản phác thảo, mà đó là cả một công trình với rất nhiều công sức mà người nghệ sĩ phải bỏ ra, kể cả máu và nước mắt. Nếu viết cẩu thả thì bị gọi là vô kỷ luật, vô kỷ luật và đê tiện vì tác phẩm là đứa con trong tâm thức vĩnh hằng của người viết. Tất cả những điều trên được phản ánh trong tác phẩm Di sản, với nhân vật chính là Hồ, một trí thức đam mê văn chương nhưng phải đi ngược lại với mong muốn của mình vì phải kiếm tiền nuôi vợ. con cái, điều đó đã đẩy Hồ vào bi kịch của thế giới, vào một vòng luẩn quẩn không lối thoát.

Truyện mở ra với đôi mắt của Từ, vợ của Hộ nhìn anh bằng ánh mắt rụt rè trong đó có sự yêu thương và vỗ về, hình ảnh nhân vật Hộ hiện lên rất rõ nét cũng phần nào trang trải cho cuộc sống. cuộc sống hiện tại của hộ gia đình. Lông mày rậm sát vào nhau, trán nhăn, gò má cao bóng loáng, mũi cũng cao thẳng, đôi mắt sáng tương đối lồi. Tất cả những đặc điểm đó tạo cho Hồ một dáng vẻ “gầy gò” và “khắc khổ đến mức dữ dằn”, đến cả người suốt ngày ôm ấp ông cũng phải sợ. “Tư sợ”.

Kể về người phụ nữ có số phận bất hạnh, từng khóc đến cạn nước mắt, sắp chết cùng đứa con mới sinh khi bị nhân tình ruồng bỏ. Nhưng cuộc đời của Từ đã rẽ sang một hướng khác, khi anh được cụ Hồ, một người đàn ông tốt bụng, yêu văn chương, nhận làm vợ và trở thành một người mẹ, một người vợ cam chịu và nhẫn nhịn. Nam Cao so sánh tình thương của bà Tú với chồng như con chó thương chủ. “Tú là một người vợ rất ngoan, rất phục, rất tận tâm”, bao nhiêu năm nay Tú chưa một lần có tư tưởng khác, hay cãi lại chồng, bởi đối với Tú, Hồ không chỉ là cứu tinh của thiên hạ. thoát khỏi vũng lầy mà còn là người mà Tú phải mang ơn suốt đời, thay mặt cả mẹ và con. Từ không có gì, Từ chỉ có hai bàn tay trắng, sự hiền lành đúng nghĩa và ơn sâu nghĩa nặng nên dù phải làm nô lệ cho Hồ cũng không chịu từ bỏ.

Tuy nhiên, ông không hạnh phúc được bao lâu, bởi sau hành vi nhân nghĩa, cùng với tình yêu của vợ, Ho đã rẽ sang một con đường khác và đó không phải là lý tưởng của ông. Hộ nghèo thì đúng, nhà văn trước cách mạng làm gì có ai giàu, may ra đủ ăn, đủ mặc, đỡ đần, chưa kể nuôi cả gia đình cả vợ lẫn mấy con. Tôi đang đợi Hộ đem tiền về. Từ đây, Hồ rời xa con đường viết lách chân chính với những tác phẩm tâm huyết, từ bỏ hoài bão lớn lao mà cả đời ông theo đuổi, để viết thứ văn chương mà theo ông là “toàn những thứ vô vị, nhạt nhẽo, gợi rất nhạt, những tình cảm rất nông cạn, diễn đạt một số ý tưởng rất tầm thường bị pha loãng trong một văn xuôi nhạt nhẽo và quá dễ dãi. Khi đọc lại những đoạn văn, cô cảm thấy xấu hổ và đỏ mặt. Cô cảm thấy thật khốn khổ và nhục nhã, sự thiếu hiểu biết về văn học khiến cô cảm thấy mình thật hèn hạ .Đã nhiều năm Hồ chưa có tác phẩm ưng ý, anh thấy mình thừa trong giới văn chương không cần “thợ khéo, làm theo vài mẫu cho sẵn” mà chỉ dung nạp những người biết tìm tòi cái mới. để rồi thấy sao mà đau đớn đến thế, những ý nghĩ tự trách cứ quẩn quanh trong đầu một người đàn ông khắc khổ vì phải lo cho vợ con. tham vọng n và bỏ vợ bỏ con? Lương tâm, trách nhiệm của một người chồng, người cha không cho phép anh làm điều tương tự, Hồ tự an ủi mình với suy nghĩ phấn đấu vài năm kiếm đủ vốn lập nghiệp nhỏ, rồi sẽ tự do thực hiện ước mơ của mình. văn chương một cách tử tế nhất. Nhưng cuộc đời luôn nghiệt ngã tương tự khi những đứa con của hai vợ chồng lần lượt ra đời, chúng quấy khóc liên miên, ốm đau liên miên khiến Tú gần như không còn sức lực để lo thêm bất cứ công việc gì. Nhà ồn ào khiến Hồ không tài nào tập trung viết được gì cho đàng hoàng. Có nhiều lúc trong lòng ông cảm thấy bực bội, uất ức, “đang ngồi bỗng đứng bật dậy, nước mắt giàn giụa, vẻ mặt lầm lì. Ông khệnh khạng đi ra đường, vừa đi vừa nuốt nước bọt. Lúc đầu, Hộ chỉ đi tìm một vài người bạn để bàn luận văn chương, uống vài cốc bia và cốc nước chanh cho đỡ khát, rồi khi mọi vất vả, khó chịu qua đi, họ trở về nhà trong nỗi buồn triền miên. ra về trong cơn say không biết trăng trối ngã vật ra giường ngủ quên ở nhà đợi chồng rón rén đi ngủ mới dám thay quần áo đắp chăn gối cho chồng. những ngày Hồ đã ngủ say, vẫn có những hôm không hiểu sao, anh cũng say khướt về nhà rồi lườm vợ, nói những câu như dọa trẻ con, Tú không dám hó hé một lời nào, vì nghĩ là ô. , tất cả là lỗi của tôi Hồ dọa đuổi học, dọa Bị giết, có lẽ vì nghèo khổ mà Tú đã thốt ra những lời tương tự, đôi khi đọc lại tôi cảm thấy đó không phải là những lời thật lòng của Hồ, có chăng chỉ là những câu bông đùa, bông đùa để xoa dịu nỗi lòng sầu đau của mình, bởi vì ngữ điệu của câu văn trong lúc say không điên tí nào, hình như Hồ chỉ dọa mấy em nhỏ xíu chưa biết gì thôi.

Nhưng khi tỉnh dậy sau cơn say, anh trở lại là người chồng mẫu mực, yêu thương vợ con như ngày hôm qua chưa hề nói, chẳng mấy chốc đã quen Tú không còn giận dỗi nữa. Vì bản thân Tú cũng nghĩ rằng bi kịch của Hồ là do Tú gây ra nên nhiều lần Tú muốn bế con đi thật xa, biết đâu khi đó Hồ sẽ hết đau khổ và trở lại là một chàng trai trẻ trong sáng. không phải là người đàn ông khắc khổ, rượu chè như bây giờ. Nhưng tình cảm yếu mềm trong Tú đã níu chân Tú không rời nửa bước và Tú vẫn tiếp tục ngoan ngoãn chăm sóc chồng con bằng tình yêu thủy chung và sự hy sinh nhất. Từ nhớ lại những lần Hồ ôm hôn, bế con, những lần thức trắng đêm chăm sóc mình khi Hồ ốm, Tú thấy hai vợ chồng yêu thương và cần nhau biết bao, tương tự Tú không thể buông tay. , From sẽ ở đến cuối cùng với chồng con, đói khổ cũng không sao, chỉ cần được ở bên nhau.

Câu chuyện tiếp tục đi vào vòng luẩn quẩn của nó khi Tú nhắc đến tiền mua nhà, Hồ lại tỏ ra khó chịu, vì bao nhiêu việc cần tiền mà mùng 10 hàng tháng đã hết tiền. Hộ ăn năn vì đã tiêu xài hoang phí khiến vợ con phải nheo mắt, thậm chí phải đói nên anh quyết định hôm nay lĩnh lương sẽ phi thẳng về nhà, cùng vợ con ăn cơm, mua sắm thêm một ít. đồ ăn. và cứ thế, Hồ khăng khăng bắt vợ đợi anh ta về nhà ăn tối. Thế rồi mọi chuyện không diễn ra như Hồ nghĩ, anh tiếp tục lao vào những cuộc nhậu nhẹt với bạn bè mà quên mất rằng vợ con đang háo hức chờ cha trở về. Sáng hôm sau Hồ thức dậy ở nhà, anh giật mình thấy vợ, Hồ sợ hãi bỏ cuộc, vì hình như anh mù mờ nhớ ra chuyện hôm qua mình đã đánh và đuổi Tú đi. May mắn thay, Tú vẫn ở nhà, ôm con ngủ thiếp đi trên võng. Lúc này Hồ ăn năn vô cùng, sao lại có thể làm như vậy với người vợ nhu nhược chưa bao giờ cãi lời mình. Tôi chỉ biết lo cho hai bố con ngày qua ngày. Anh khóc, khóc vì bất lực trước cuộc đời, khóc vì thương vợ, cũng khóc cho bi kịch éo le của hoàn cảnh, anh làm khổ mình và cũng làm khổ vợ con vì cái tôi, sự tự trách đầy mình. ân hận về cuộc đời mình. tham vọng cũ. Tức là người ta chỉ thực sự làm tốt khi họ hoàn toàn tập trung vào nó, và Hồ Anh vừa muốn sống vì lý tưởng, vừa muốn sống vì thực tế (kiếm tiền), nhưng hai điều này không thể dung hòa được. . Kết thúc bài hát ru của Từ nảy sinh nhiều suy nghĩ:

“Ai khiến gió nổi lên, Ai cho mưa xuống trần gian, Ai chia cách người, Ai làm Nam Bắc cách biệt, Ai làm hai hàng lệ ướt đẫm thân mình…”

Cuộc đời khổ cực của vợ chồng họ Hồ có lẽ căn nguyên lớn nhất là hoàn cảnh đất nước những năm trước cách mạng, xã hội kìm kẹp nông dân và trí thức khiến họ phải sống bấp bênh. chứa đầy bi kịch, tiêu biểu là Hồ, một trí thức với nhiều hoài bão, ước mơ nhưng cuối cùng vì sự lao đao xuất phát từ lòng thương người mà ông phải chuốc lấy khổ đau.

Truyện ngắn Người thừa là một trong những tác phẩm xuất sắc của Nam Cao viết về đề tài hiện thực xã hội trước Cách mạng tháng Tám 1945, ở đó ta thấy một nghịch lí rất lạ lùng, tính nhân văn của nhân vật cũng chính là sợi dây dẫn đến bi kịch của hoàn cảnh của chính họ, để rồi từ bi kịch ấy ta thấy nảy sinh những tình cảm khác, đó là tình vợ chồng, tình cha con, tình người. Và có lẽ ấn tượng nhất là tình yêu văn chương sâu sắc của nhân vật Hộ, nhấn mạnh một tư tưởng nghệ thuật rất tâm đắc của Nam Cao: văn chương không được cẩu thả, cẩu thả là đê tiện. tâm, là sự tiện lợi.

Xem thêm các bài văn mẫu tìm hiểu, soạn văn bài Đời sống dư dả trên Cmm.edu.vn

– tìm hiểu nghệ thuật của Di cảo – Soạn bài Thông tin thêm: Đời sống thừa – tìm hiểu giá trị nhân đạo của tác phẩm Di cảo

Đời thừa là một tác phẩm nổi tiếng của nhà văn Nam Cao, ngoài bài Văn mẫu về tác phẩm Đời thừa, thầy cô và các em có thể tìm hiểu thêm những bài văn mẫu khác như Cảm nhận tác phẩm Đời thừa, tìm hiểu nghệ thuật của Đời thừa, tìm hiểu giá trị nhân đạo của tác phẩm Ngày tận thế, Có ý kiến ​​cho rằng truyện ngắn Người thừa là một tuyên ngôn nghệ thuật của Nam Cao. Hãy giải thích và chứng minh ý kiến ​​trên hay cả phần Viết bài Thông tin bổ sung: Đời thừa và nhiều tư liệu hữu ích khác.

Bản quyền bài viết thuộc về trường THPT TP Sóc Trăng. Mọi sao chép đều là gian lận!

Nguồn chia sẻ: Trường Cmm.edu.vn (thptphandinhphung.edu.vn)

Bạn thấy bài viết tìm hiểu tác phẩm Đời thừa có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về tìm hiểu tác phẩm Đời thừa bên dưới để Trường THPT Kiến Thụy có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho các bạn nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website: thptphandinhphung.edu.vn của Trường THPT Kiến Thụy

Nhớ để nguồn bài viết này: tìm hiểu tác phẩm Đời thừa của website thptphandinhphung.edu.vn

Chuyên mục: Văn học

Qua bài viết trên, Đạo Tâm hy vọng với những thông tin đã chia sẻ trong bài viết “tìm hiểu tác phẩm Đời thừa❤️️”.có thể giúp bạn có thêm nhiều thông tin cũng như hiểu rõ hơn về chủ đề “tìm hiểu tác phẩm Đời thừa” [ ❤️️❤️️ ]”.

Related Articles

Back to top button