tìm hiểu tâm trạng của những nhân vật trong Hạnh phúc của một tang gia
Đề bài: Tìm hiểu diễn biến tâm trạng của các nhân vật trong Hạnh phúc của một tang gia, qua đó nhận xét về xã hội thượng lưu tư sản đương thời.
tìm hiểu tâm trạng của các nhân vật trong Hạnh phúc của một đám ma
I. Lập dàn ý để tìm hiểu diễn biến tâm trạng của các nhân vật trong Hạnh phúc của một đám tang (Chuẩn)
1. Mở bài
Giới thiệu đoạn trích “Hạnh phúc của một tang gia”
2. Cơ thể
– tìm hiểu tâm trạng của những người trong gia đình cụ cố Hồng: + Cụ cố Hồng: “Nhắm mắt nằm mơ thấy cảnh ông ngoại đội khăn gai, khập khiễng chống gậy ho, và khóc để Người ta khen để khoe tuổi già, danh tiếng, lòng hiếu thảo và gia đình hạnh phúc. Vợ anh Minh: Có cơ hội được mặc bộ đồ ngủ hiện đại và lăng xê mốt của tiệm may. + Chị Tuyết: Vui vì được mặc bộ đồ “ngây thơ” để chứng minh với cả thế giới rằng “tôi chưa bỏ nó. kể cả chữ trinh.” + Tử Tấn: Được dịp trổ tài chụp hình…(Còn tiếp)
>> Xem chi tiết Dàn ý để tìm hiểu tâm trạng nhân vật trong Hạnh phúc của một tang gia tại đây.
II. Bài văn mẫu tìm hiểu diễn biến tâm trạng của các nhân vật trong Hạnh phúc của một đám tang (Chuẩn)
Nếu các nhà văn cùng thời hướng ngòi bút của mình đến những người nông dân đau khổ với bi kịch về cái nghèo, bi kịch về sự tha hóa thì Vũ Trọng Phụng lại tập trung khai thác những người thuộc tầng lớp thượng lưu. lưu lại để phản ánh sự giả dối, vô đạo đức của xã hội. Những điều đó được ông thể hiện rất rõ nét trong đoạn trích “Hạnh phúc của một tang gia” – đoạn trích từ chương XV tiểu thuyết “Số đỏ”.
Các nhân vật trong đoạn trích là những nhân vật tiêu biểu của tầng lớp thượng lưu thành thị lúc bấy giờ. Người ta ca ngợi toàn cầu hóa và học cách sống “văn minh” mà không thấy rằng, chính sự học đó đã làm mai một những giá trị đạo đức và thay vào đó là sự băng hoại về phẩm giá con người. “Hạnh phúc của một tang gia” mở đầu bằng câu: “Ba ngày sau, ông cụ mất” như để báo tin ông cố đã mất và cũng là dịp để con cháu cũng như người ngoài gia đình bày tỏ niềm vui của mình. Đây là một đám tang hoàn toàn trái ngược với những đám tang khác bởi người ta thường đau khổ, tiếc thương trước sự ra đi của người thân nhưng đám tang của cụ cố lại khiến nhiều người vui mừng. Cái chết của anh “khiến nhiều người rất vui mừng”. Con cháu trong gia đình vui mừng và phấn khởi nhất vì “bản di chúc kia sẽ bước vào thời kỳ thực hành chứ không phải lý thuyết nữa”. Niềm vui ấy là niềm vui của những con người sống vì danh lợi mà đánh mất đạo đức, đánh mất những giá trị đạo đức tốt đẹp của xã hội.
Họ đều vui với niềm vui chung của cả gia đình, nhưng mỗi người lại có niềm vui riêng. Tâm trạng của người con cả thể hiện sự đạo đức giả, bất hiếu đối với cha mẹ. Trước khi cha qua đời, cụ cố Hồng đã “nhắm mắt mơ về thời mình đội khăn gai, khò khè chống gậy, vừa ho vừa khóc, để thiên hạ phải chỉ trỏ: Chà, cái cô già quá rồi”! Những tiếng ho, những tiếng khóc, những giọt nước mắt ấy là của lòng thương hại thật hay chỉ là những giọt nước mắt dối trá để che mắt thiên hạ? Ông cố Hong muốn khoe với cả xã hội rằng gia đình ông là một gia đình thượng lưu giàu có. Thực ra, hành động của ông đều nhằm khoe tuổi già, khoe hiếu, khoe danh: “Tôi chắc mười phần trăm rằng ai cũng phải khen một đám tang như vậy, một gậy như vậy”. Chắc chắn điều đó sẽ khiến mọi người nghĩ rằng đó là một gia đình có phúc vì ông cố là một người trường thọ.
Lẽ ra Văn Minh – cháu chắt của cụ cố phải để tang cho sự ra đi của cụ nhưng Văn Minh lại vui vẻ chia tài sản. Có ai không vui khi bỗng dưng có tiền của, của cải, mà lại vui với món lợi mang lại từ cái chết của người thân, đó là điều phi đạo đức. Văn Minh chỉ có một mối bận tâm duy nhất là “mời luật sư đến chứng kiến cái chết của ông ngoại” và chia tài sản theo di chúc. Đây là cơ hội để anh khoe những mốt mới của tiệm hóa học và cũng là dịp để khoe danh dự của mình. Giữa cuộc vui tương tàn, chàng “chỉ băn khoăn không biết xử trí Xuân Tóc Đỏ như thế nào” vì Xuân “dù phạm tội dụ dỗ một người chị của mình, tố cáo một cô gái khác ngoại tình, nhưng lại vô tình gây ra cái chết cho một người đáng tuổi .” Văn Minh biết Xuân Tóc Đỏ là người không có bằng cấp cũng như chuyên môn về y học nhưng vẫn mời về chữa bệnh cho ông nội. Hành động đó chẳng phải đã gián tiếp gây ra cái chết của ông cố hay sao? Chỉ vì băn khoăn tìm cách trả ơn mà Xuân đã có bộ mặt ưu tư, thời thượng với “mặt người khi nhà tang tóc rối bời”. Tác giả đã đi sâu khai thác những suy nghĩ của nhân vật để làm nổi bật tâm trạng, thực chất người cháu nổi tiếng là người hiểu biết vì đã từng có thời gian du học nước ngoài.
Bên cạnh niềm vui của chồng, vợ Văn Minh cũng vui mừng khôn xiết vì có cơ hội quảng bá những mốt mới của tiệm may hiện đại, những bộ quần áo “có thể tặng cho những người chịu tang vì đau đớn vì người chết cũng được thừa kế một phần”. hạnh phúc nhỏ nhoi trong đời.” Là cháu dâu, cô chỉ sốt ruột vì “lúc nào cũng không mặc được bộ đồ ngủ tân thời, đội mũ trắng viền đen – dernières créations”. tang lễ đã trở thành sàn diễn thời trang, không phải là nơi để người dân bày tỏ lòng tiếc thương với người đã khuất, hành động đó đã đi ngược lại các giá trị văn hóa truyền thống của dân tộc.
Được cụ Hồng nói sẽ “chia cho con gái, con rể thêm vài nghìn đồng”, ông Phấn vô cùng phấn khởi. Chính anh cũng không ngờ rằng “giá trị của chiếc gạc hươu vô hình trên đầu mình lại lớn đến vậy”. khiêm tốn như thể anh ta không cảm thấy danh dự của mình bị hoen ố mà cảm thấy biết ơn vì việc ngoại tình của vợ đã mang lại cho anh ta món lợi lớn. Ngay trong đám tang đó, anh ta đã lên kế hoạch “làm ăn” với Xuân Tóc Đỏ để có thêm vài nghìn bạc vì rất có tài quảng cáo. Người đọc cho rằng cụ Phan là đứa cháu bất hiếu khi Vũ Trọng Phụng trình bày tiếng khóc của cụ, nhưng tiếng khóc của cụ là “Hừ! Hự! Hự!” Tiếng kêu đó đã bộc lộ bản chất gian trá của thằng cháu quý hóa lúc bấy giờ, đó chỉ là cái cớ để nó sa sầm, dúi vào tay Xuân Tóc Đỏ một tờ bốn xấp 5 đô la. nơi diễn ra cuộc trao đổi, mua bán với Xuân – người có công lớn giúp anh ta nhận thêm vài nghìn đồng.
Một cô em gái của Văn Minh mà Xuân mê là cô Tuyết ngây thơ. Ngoài niềm vui được trình diễn thời trang, mặc đồ ngủ hiện đại, cô còn muốn khoe đức tính của mình với cả thế giới. Cô mặc một bộ trang phục ngây thơ – “chiếc váy voan mỏng có corset bên trong, trông như để trần cả nách và nửa bầu ngực – nhưng có viền đen, đội chiếc mũ lưỡi trai xinh xắn”. Tuyết mặc bộ đồ đó để chứng minh cho cả xã hội thấy “em còn chưa đánh rơi chữ trinh”. Cô cũng mặc như vậy để xóa tan tin đồn cô được mọi người chiều chuộng quá mức. Đứa cháu hiếu thảo nào lại ăn mặc như vậy trong đám tang của ông mình? Hóa ra đám ma là dịp để Tuyết khoe sắc, khoe đức, khoe mình là một người con gái truyền thống, đoan trang, nhưng thực ra, Tuyết ngây thơ lại là một cô gái hư hỏng. Gương mặt cô “tương đối phảng phất một nét buồn lãng mạn rất thời thượng trong một gia đình có gia đình”, nhưng nỗi buồn ấy không phải vì thương tiếc ông cố mà vì chờ đợi Xuân Tóc Đỏ lâu ngày không gặp “bạn bè”. sân khấu” tôi xuất hiện. Nó khiến cô ấy cảm thấy như bị kim châm vào tim.
Cậu bé Tu Tan tận dụng sự ra đi của ông cố và thể hiện kỹ năng chụp ảnh của mình. Anh “phát điên” vì “sẵn sàng những chiếc máy ảnh chưa bao giờ dùng đến”. Ông đề nghị mọi người trong đám tang tạo dáng chụp ảnh, ông “sắp xếp từng người một, hoặc chống gậy, hoặc gục đầu, hoặc ưỡn lưng, hoặc lau mắt thế này, thế kia…” Đám tang như một đám tang. lễ hội. thị trường cho anh ta và những người nghiệp dư khác để chụp ảnh và thể hiện tài năng của họ.
Con cháu đã tạo nên một bức tranh biếm họa phản ánh thực trạng của một xã hội “đại ca chó đẻ”. Họ hoàn toàn thờ ơ và không có một chút tình cảm nào đối với những người thân yêu đã khuất của mình. Đó là một gia đình bất hiếu, sống đạo đức giả, coi nhau như người xa lạ. Họ luôn chạy theo đồng tiền nhưng lại vô tâm, vô cảm với những người thân thiết.
Không chỉ miêu tả về con cháu trong gia đình cụ cố, nhà văn Vũ Trọng Phụng còn khắc họa tâm trạng của những người ngoài gia đình đến dự đám tang cụ. Họ đại diện cho các tầng lớp của xã hội đương thời, có tên tuổi và chức vụ. Cảnh sát Min De và Min Toa được “thuê để giữ trật tự cho đám tang”. Họ “hết sức vui mừng” và “chăm sóc nhiệt tình” vì được gia đình cụ Hồng tạo công ăn việc làm cho họ. Những người bạn thân của cụ cố Hồng đến chia buồn cùng gia đình nhưng thực chất mục đích của họ là khoe những tấm huy chương như “Bắc Đẩu Bội Tinh, Long Bội Tinh, Cao Nam Bội Tinh”,… Họ khoe tên, khoe quần áo. râu “dài hoặc ngắn, đen hoặc hung, xù hoặc rậm, hoặc xoăn”. Họ cũng là những kẻ tham lam khi “thấy làn da trắng nõn trong tà áo voan trên cánh tay và ngực tuyết ai cũng xúc động còn hơn khi nghe tiếng kèn Xuân người ta giận hờn tủi hờn”. Như một cơ hội để giới thiệu những mẫu thời trang mới, ông Typn “bực bội vì không thể nhìn thấy những sáng tạo của mình cho công chúng xem báo chí phê bình như thế nào”. Nhà sư Tăng Phú của tờ báo Gò Mơ thì “vui vẻ”, “khiêu khểnh”, đắc thắng vì đã đánh bại được Tổng hội Phật giáo. Sư đến dự đám tang để khoe vinh, thắng. Xuân Tóc Đỏ cũng được mọi người biết ơn và khen ngợi. Sự xuất hiện của anh ta tại đám tang cũng là một cách để phô trương chiến công và nâng cao giá trị bản thân. Không chỉ vậy, tác giả cũng không quên nhắc đến những quý cô lịch lãm đi đưa đám. Đây là dịp để họ “yêu nhau, cười nhau, chê nhau, chê nhau, ghen nhau, hẹn hò nhau, mặt buồn”.
Bằng nghệ thuật trào phúng, Vũ Trọng Phụng đã tố cáo bản chất bỉ ổi của tầng lớp thành thị trước cách mạng. Mỗi nhân vật là một nét vẽ trung thực tạo nên bức tranh chân thực sống động. Từ đó, “vua phóng sự Bắc Kỳ” cũng thể hiện thái độ mỉa mai, mỉa mai thói đạo đức giả, bất hiếu, bất nhân, bỉ ổi của giới sĩ phu. Khi các nhà văn khác “muốn tiểu thuyết là tiểu thuyết” thì Vũ Trọng Phụng và các nhà văn cùng chí hướng “muốn tiểu thuyết là thực”. Vì thế, ngòi bút của ông luôn nói lên sự thật, luôn xoáy sâu vào mặt tối của hiện thực xã hội.
——-HẾT——-
Cái chết của cụ cố Hồng không những không mang lại đau thương, tiếc thương mà ngược lại đem lại niềm hạnh phúc lạ thường cho những người thân trong gia đình, cũng từ cái chết ấy nhà văn Vũ Trọng Phụng phơi bày đến tận cùng. và sự thối nát của xã hội tư sản thượng lưu, nơi con người sống với nhau bằng sự giả dối, vô tình. Để biết thêm những nét đặc sắc của đoạn trích Hạnh phúc một tang gia, các em có thể tham khảo thêm: tìm hiểu về nhân vật Xuân Tóc Đỏ trong đoạn trích Hạnh phúc một tang gia, Cảm nhận về tiếng khóc của Phan Cưng trong Hạnh phúc một tang gia , tìm hiểu cảnh tang mẫu trong Hạnh phúc của một tang gia , tìm hiểu nghệ thuật trào phúng qua đoạn trích Hạnh phúc của một tang gia trong Số đỏ của Vũ Trọng Phụng
Bản quyền bài viết thuộc về THPT Sóc Trăng.Edu.Vn. Mọi sao chép đều là gian lận!
Nguồn chia sẻ: thptphandinhphung.edu.vn
Bạn thấy bài viết tìm hiểu tâm trạng của những nhân vật trong Hạnh phúc của một tang gia có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về tìm hiểu tâm trạng của những nhân vật trong Hạnh phúc của một tang gia bên dưới để Trường THPT Kiến Thụy có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho các bạn nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website: thptphandinhphung.edu.vn của Trường THPT Kiến Thụy
Nhớ để nguồn bài viết này: tìm hiểu tâm trạng của những nhân vật trong Hạnh phúc của một tang gia của website thptphandinhphung.edu.vn
Chuyên mục: Văn học
Qua bài viết trên, Đạo Tâm hy vọng với những thông tin đã chia sẻ trong bài viết “tìm hiểu tâm trạng của những nhân vật trong Hạnh phúc của một tang gia❤️️”.có thể giúp bạn có thêm nhiều thông tin cũng như hiểu rõ hơn về chủ đề “tìm hiểu tâm trạng của những nhân vật trong Hạnh phúc của một tang gia” [ ❤️️❤️️ ]”.