Top 3 bài Phân tích, nêu cảm nghĩ về tác phẩm Hồn Trương Ba, da hàng thịt hay nhất
Đề bài: Phân tích và cảm nhận về đoạn trích trong vở kịch “Hồn Trương Ba, da hàng thịt” của Lưu Quang Vũ.
Những năm tám mươi của thế kỷ XX, những vở kịch của Lưu Quang Vũ đã làm rung chuyển sân khấu kịch Việt Nam thời kỳ đổi mới.
“Hồn Trương Ba, da hàng thịt” là vở kịch tiêu biểu nhất của ông, được sáng tác năm 1981 nhưng ba năm sau (1984) mới được ra mắt khán giả. Vở kịch được dựng từ truyện cổ tích cùng tên, qua đó tác giả nêu lên một vấn đề xã hội mang tính triết lý sâu sắc: mối quan hệ giữa thể xác và con người không thể sống thiếu nhau. vào cuộc sống của người khác.
Đoạn trích của vở kịch là cuộc đối thoại giữa hồn và xác, giữa hồn Trương Ba với những người thân trong gia đình, giữa hồn Trương Ba với Đế Thích; cuối cùng là “cái chết” của hồn Trương Ba.
Cuộc đối thoại giữa hồn Trương Ba với xác thịt là một cuộc đối thoại sinh động, mang đầy ý nghĩa triết lí. Lớp kịch này có 25 vở. Thân xác anh hàng thịt một thứ “anh”, hai thứ “anh”, nhưng hồn Trương Ba chỉ có “anh”, “anh”. Tuy nhiên, xác anh hàng thịt lấn át hồn Trương Ba, xúc phạm hồn Trương Ba về nhiều mặt: Xác anh hàng thịt cho rằng tuy “âm u mù mịt nhưng tôi có sức mạnh ghê gớm, có khi vượt cả hồn cao cả của anh ấy”; sao không nhớ “Đứng cạnh vợ mà tay chân run, hơi thở phả ra, cổ họng nghẹn lại…” hay “Anh không hồi hộp chút nào sao? Ha ha, máu súp, đậu phụ, đuôi và đủ thứ thú vị khác mà không làm bạn xúc động?
Điều đó có nghĩa là hồn Trương Ba đã bị suy thoái, tha hóa. Khi hồn Trương Ba tự hào cho rằng mình có một lẽ sống: “nguyên vẹn, trong sáng, ngay thẳng” thì anh hàng thịt lại châm biếm: “Thật nực cười! Khi anh phải sống nhờ vào tôi, thực hiện theo yêu cầu của tôi mà còn đòi nguyên vẹn, trong sạch, ngay thẳng!”.
Anh hàng thịt tỏ ra khinh bỉ hồn Trương Ba, ngạo mạn khẳng định vị trí, vai trò quan trọng của mình. Đó là “Tôi đã ban cho bạn sức mạnh” hay “Tôi là vật chứa cho linh hồn”. Đó là “Nhờ có tôi mà bạn có thể làm việc, cuốc… Nhờ có đôi mắt của tôi, bạn cảm nhận thế giới thông qua các giác quan của tôi…”
Anh hàng thịt thủ thỉ: “Tôi biết cách làm hư linh hồn”; “Anh biết cần phải để lòng kiêu hãnh của em được vuốt ve”…, “hai mà một!”.
Cuộc đối thoại giữa xác hàng thịt và hồn Trương Ba là cuộc đấu tranh giữa xác và hồn cùng tồn tại trong một con người. Thể xác và tâm hồn có mối quan hệ hữu cơ với nhau, cả hai gắn bó với nhau để cùng sống và cùng tồn tại. Thể xác có tính độc lập tương đối, có tiếng nói riêng, có khả năng tác động đến linh hồn, vì nó là nơi ở của linh hồn. Khi cơ thể chết, linh hồn cũng vậy. Khi hồn “bay đi” thì thể xác cũng trở về với cát bụi. Nhờ tâm hồn biết đấu tranh, chế ngự với những ham muốn, ham muốn tầm thường của thể xác mà nhân cách được hoàn thiện, tâm hồn trong sáng.
Câu nói của anh hàng thịt: “Ta là cái bình chứa hồn” đã thể hiện mối quan hệ hữu cơ giữa xác và hồn, làm nên ý nghĩa ẩn dụ của cuộc đối thoại giữa hồn Trương Ba và xác chết. thịt đặc hơn, sâu hơn.
Từ khi sống trên thân xác anh hàng thịt, hồn Trương Ba đã bị tha hóa nhiều: tát con mình bật máu mồm, mũi (bằng tay, bằng sức mạnh và sự tàn bạo của xác hàng thịt). Hồn Trương Ba đã khác xưa, làm vườn vụng về: đã “bẻ gãy đọt non” của cây cam, “dẫm phải củ sâm quý mới trồng”, “bẻ nan xé giấy”. , hư cá diều đẹp” của cu Tí.
Từ ngày lấy xác anh hàng thịt, hồn Trương Ba sống trong bi kịch, trải qua bao dằn vặt, đau khổ: vợ anh muốn ra đi để “anh được thanh thản… ở với vợ anh hàng thịt”; Đứa con gái, đứa cháu bị khinh bỉ, xua đuổi: “Ông ta xấu lắm, ác lắm! Cút! Lão đồ tể, cút đi!”. Người chị dâu, người đồng cảm và yêu thương hồn Trương Ba nhất, giờ đây trước cảnh gia đình “tan hoang” vô cùng lo sợ và đau xót “thấy… người thầy mỗi ngày một đổi thay, mất dần đi. , mọi thứ dường như lệch lạc, nhòe đi cho đến khi tôi không còn nhận ra thầy nữa…”.
Trước tiếng khóc của con dâu, hồn Trương Ba tê tái, mặt lạnh như đá Ngồi một mình, như bừng tỉnh, như bàng hoàng: “Mày thắng rồi, xác không phải của tao. , ngươi đã tìm đủ mọi cách để áp đảo ta…”.
Không thể sống mãi, không thể lệ thuộc vào thân xác anh hàng thịt mà đánh mất chính mình, hồn Trương Ba đã an ủi, thức tỉnh, động viên anh: “Nhưng lẽ nào tôi đã bỏ anh, đã khuất phục anh rồi đánh mất chính mình”… Có thật không? cách khác? Không cần cuộc sống mà bạn mang lại! Không cần!”.
Sự do dự đã bị đẩy lùi, bị xua tan. Sự thức tỉnh của hồn Trương Ba tuy muộn màng nhưng lại rất có ý nghĩa. Con đường tự giải thoát, linh hồn đã thấy ánh sáng.
Cuộc gặp gỡ, đối thoại giữa hồn Trương Ba và Đế Thích đã đẩy xung đột kịch tính lên đến đỉnh điểm. Phải tìm ngay đến Đế Thích, hồn Trương Ba mới “đứng dậy, lắp bắp nhưng cương quyết, đi đến cột nhà, cầm nén hương thắp lên”. Gặp lại người bạn đánh cờ trên trời, hồn Trương Ba thú nhận nhiều dằn vặt: “Ông Đế Thích ơi, tôi không thể mang thân anh hàng thịt nữa, không thể!… Tôi không thể ở bên. bạn. theo cách này, bên ngoài theo cách khác. Tôi muốn là chính mình.”
Dù đã được Đế Thích nói ra chân lý của trời, lý của đời thì từ Ngọc Hoàng đến người phàm, không ai có thể “không hoàn hảo”, mà phải “tự nhào nặn”… Ngoài ra, ông còn là Nam Tào “đã ghi tên mình vào sổ”, thân xác “đã mục nát trong bùn nhơ. Nhưng hồn Trương Ba đã giải thích, van xin, nói lên thân phận thấp hèn, sống trên giường của mình: “Sống nhờ vật. Của cải, của cải của người khác, dù sao cũng không phải chuyện tốt, ngay cả thân mình cũng phải sống nhờ đồ tể. Ông cứ để tôi sống chứ ông không cần biết tôi sống như thế nào!” Hồn Trương Ba không muốn sống trong xác anh hàng thịt nữa, cũng không muốn bị “vào lão Tí” vì bao điều phiền phức, trớ trêu sẽ xảy ra, sâu xa hơn sẽ là “bơ vơ lạc loài”, “tởn như kẻ tham lam”… còn lâu mà vẫn sống, cứ trẻ khỏe, ngang nhiên hưởng mọi phúc lộc trời cho!” Xưa nay, như chúng ta đã biết, những kẻ tham sống, tham quyền, bị đồng loại khinh rẻ. và nhạo báng!
Hồn Trương Ba tuy có lúc bị tha hóa nhưng vẫn tỉnh táo, đáng trân trọng. Chỉ muốn Đế Thích hóa hồn anh hàng thịt để “sống lại” với thân xác của mình; Tôi chỉ mong bà tiên cờ làm phép để cu Tí được sống với mẹ, được chơi với các bạn: “Ông Đế Thích ơi, vì con, vì con. Ông thường giúp con lần cuối”. … Ý chí đó thật nhân văn và cao cả.
Hồn Trương Ba càng nói, càng tha thiết cầu nguyện: “Tôi chết rồi, cho tôi chết đi!… Việc phải làm bây giờ là làm cho cu Tí sống lại, còn tôi thì cho tôi chết hẳn đi. .” ..
Cái giá của sự sống và cái chết là “phải trả quá đắt”. Cho dù chết là hết, “vui buồn gì cũng được dự phần”, sống ẩn dật “còn khổ hơn chết”. Hồn Trương Ba đau đớn, ngậm ngùi: “Không phải chỉ mình tôi khổ! Những người thân của tôi sẽ còn vì tôi mà khổ!”. Cho dù được sống, được vui chơi, được đánh cờ với Đế Thích, hồn Trương Ba cũng phủ nhận: “Có sống tiếp, tôi cũng không muốn đánh cờ với ông nữa!… Chẳng có gì! Chán bằng chơi! cờ vua với các nàng tiên!”.
Hồn Trương Ba bẻ cả bó hương do Đế Thích tặng, Hồn Trương Ba nhất quyết muốn nhảy xuống sông tự tử hoặc tự thắt cổ cho chết, để hồn được “trở lại thanh thản, trong sạch như xưa”. …”.
Ý nghĩ của Hồn Trương Ba thật cao cả. Hành động của hồn Trương Ba thể hiện một quan niệm sống đúng đắn, tích cực: không thể sống trong thân xác người khác, không thể sống xa lánh, không thể sống lâu, cố bám lấy sự sống khi đã mất đi sự sống. ý nghĩa đầy đủ. Không thể sống giả tạo để làm lợi cho “kẻ xấu”.
Hồn Trương Ba từ chối mạng sống, chịu chết để cu Tí được sống, thuận theo tự nhiên như lá vàng rụng xuống để mầm lớn lên, tươi xanh. Nhân cách hồn Trương Ba thật cao quý và đáng trân trọng biết bao! Bài học về ý nghĩa của lẽ sống và cái chết, bài học về đạo đức, nhân cách được tác giả đặt ra thật sâu sắc và thấm thía!
Cái kết của vở kịch “Hồn Trương Ba, da hàng thịt” gợi nhiều xót xa cho người đọc, người xem. Hồn Trương Ba không theo Đế Thích về trời đánh cờ, mà hóa thành màu xanh của cây vườn, hương vị thơm ngon của mãng cầu, vẫn quấn quít bên người thương, sát bên thềm cửa, trong ánh lửa, lúc cái ao. , trong miếng trầu, con dao… của vợ con yêu dấu. Dù thân cát bụi trở về với cát bụi nhưng hồn Trương Ba cao cả vẫn bất tử nơi trần gian. Cái kết đầy chất thơ ấy đã làm sáng ngời tác phẩm đậm chất nhân văn.
Nhiều thập kỷ đã trôi qua, bạn đọc hôm nay đang sống trong công cuộc đổi mới toàn diện, trong khí thế vươn lên của đất nước, của dân tộc sẽ còn tìm thấy nhiều tầng ý nghĩa thú vị ẩn chứa trong vở kịch “Hồn Trương”. Bố ơi, da hàng thịt.” Hồn Trương Ba đã thức tỉnh chúng ta.
Xem thêm các bài văn mẫu lớp 12 luyện thi THPT Quốc gia:
hon-truong-ba-da-hang-thit.jsp
Các bộ đề lớp 12 khác
Bạn thấy bài viết Top 3 bài Phân tích, nêu cảm nghĩ về tác phẩm Hồn Trương Ba, da hàng thịt hay nhất có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Top 3 bài Phân tích, nêu cảm nghĩ về tác phẩm Hồn Trương Ba, da hàng thịt hay nhất bên dưới để Trường THPT Kiến Thụy có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho các bạn nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website: thptphandinhphung.edu.vn của Trường THPT Kiến Thụy
Nhớ để nguồn bài viết này: Top 3 bài Phân tích, nêu cảm nghĩ về tác phẩm Hồn Trương Ba, da hàng thịt hay nhất của website thptphandinhphung.edu.vn
Chuyên mục: Văn học
Qua bài viết trên, Đạo Tâm hy vọng với những thông tin đã chia sẻ trong bài viết “Top 3 bài Phân tích, nêu cảm nghĩ về tác phẩm Hồn Trương Ba, da hàng thịt hay nhất❤️️”.có thể giúp bạn có thêm nhiều thông tin cũng như hiểu rõ hơn về chủ đề “Top 3 bài Phân tích, nêu cảm nghĩ về tác phẩm Hồn Trương Ba, da hàng thịt hay nhất” [ ❤️️❤️️ ]”.