Top 4 bài Phân tích thái độ của Huấn Cao đối với viên quản ngục trong tác phẩm Chữ người tử tù hay nhất – Ngữ văn lớp 11
Đề bài: Phân tích thái độ của Huấn Cao đối với viên quản ngục trong Chữ người tử tù của nhà văn Nguyễn Tuân.
Nguyễn Tuân, một nhà văn suốt đời đi tìm cái đẹp, đã không quản ngại đi đến những miền đất xa xôi, lâu lâu mới trở lại “tâm phục khẩu phục” để ghi lại những cảnh đẹp, người đẹp của đất nước mình. Trước Cách mạng Tháng Tám – 1945 của thế kỷ trước, ông có một chút u sầu, một chút dại khờ, một chút tàn dư của thời đại cũ để “xê dịch” và khắc họa chân dung những người tài hoa bất đắc dĩ. Trong số đó phải kể đến Huấn Cao trong truyện ngắn Chữ người tử tù, một nhân vật như vậy đã được Nguyễn Tuân đưa vào trang sách của mình với bao hi vọng, nuối tiếc và ấn tượng. Một trong những điều đó, phải kể đến cách Huấn Cao đối xử với viên quản ngục một cách rất đặc biệt. Đó còn gọi là thái độ “không bình thường” của một tử tù đối với viên quản ngục mà người đọc khó có thể quên.
Nhà văn Nguyễn Tuân đã xây dựng cốt truyện Chữ người tử tù dựa trên một tình huống lạ lùng, khó hiểu. Đó là cuộc gặp gỡ đặc biệt giữa Huấn Cao và viên cai ngục trong nhà tù phong kiến. Sẽ không có gì đáng nói nếu chúng ta chỉ nhận ra Huấn Cao – một thủ lĩnh nổi dậy chống lại triều đình, bị bắt và chờ xử tử, và viên quản ngục – người đại diện cho chính quyền bạo ngược Việt Nam. Lúc bấy giờ, triều đình phong kiến đứng ra quản lý Huấn Cao và đồng bọn. Một tử tù, một quản giáo, hai vị trí, hai chiến tuyến hoàn toàn đối lập. Huấn Cao phải hoàn toàn phục tùng mệnh lệnh của viên cai ngục, vì quyền sống, quyền giết, tính mạng của Huấn Cao đều nằm trong tay ông. Nhưng mọi thứ đã không diễn ra như bình thường. Tiếc rằng tên tử tù lại là ông Huấn – người có tài viết chữ đẹp nổi tiếng cả tỉnh Sơn mà quản giáo ngưỡng mộ từ lâu, vẫn ao ước có được chữ của ông Huấn để treo cổ. Nó được coi như có một kho báu trên thế giới. Trớ trêu thay, anh Huân ở ngay bên cạnh, “dưới” tôi mà không hỏi được lời nào. Và chỉ khi tiếng gọi của cái đẹp vang lên, hai con người ấy mới xích lại gần nhau, xóa nhòa khoảng cách. Vì vậy, toàn bộ câu chuyện là cuộc “rượt đuổi” gay cấn của quản giáo và Huấn Cao. Ở đó, sự thay đổi thái độ của ông Huấn đối với viên cai ngục là một yếu tố quan trọng tạo nên sự gay cấn của tình huống truyện và sự kịch tính, hấp dẫn của cuộc gặp gỡ này.
Ngay cả khi Huấn Cao không đích thân xuất hiện, chỉ là cái tên trong lệnh truy nã sáu tử tù mà quản ngục nhận, đã chứng tỏ là một người có khí phách, tài năng, không dễ đối phó. quản giáo đến gần. Ông Huấn không chỉ nổi tiếng viết chữ đẹp mà còn có tài phá ngục. Tại đây, bản lĩnh phi thường của ông Huấn khiến kẻ “si mê” trại giam này không khỏi nghĩ ra cách “đối xử với phạm nhân” như thường. Ông băn khoăn, đang “đau đầu” nghĩ cách “đặc cách” ông Huân cho “chính đáng”. Điều đó có nghĩa là quản giáo hiểu tính cách, bản lĩnh của Huấn và muốn thực hiện ước mơ của anh ta thì chỉ còn cách xem thái độ của anh Huấn.
Đúng như suy nghĩ của quản giáo, ông Huân xuất hiện không giống như bao tử tù, phạm nhân khác. Chọc trời khuấy nước đó không sợ ai, vậy nhà tù nhỏ này và một nhóm lính canh có giá trị gì? Anh Huấn bước vào nhà ngục với một phong thái hào hùng, hào hùng. Anh không quan tâm đến sự mỉa mai của những người lính áp giải, cũng như không quan tâm đến vẻ mặt và cách tiếp nhận tù nhân “hiền lành” của cai ngục. Ông Huân lạnh lùng dụi cái mũi nặng trịch của hắn xuống sàn đập phịch xuống sàn rồi đứng dậy khiến cánh cửa trại giam mở toang. Thái độ ấy là biểu hiện của sức mạnh, khí phách anh hùng, của một người đang khao khát thay đổi đất nước. Đó tiếp tục là điềm báo trước thái độ hoàn toàn coi thường viên quản ngục của Huấn Cao.
Và đúng là mọi thứ diễn ra đúng như kế hoạch của người cai ngục. Ông Huân và cộng sự được nhà tù đối xử đặc biệt mà không rõ lý do. Ông Huân cũng không thèm biết lý do mà bình thản đón nhận rượu thịt và coi đó như cảm hứng sinh thời của mình. Nhưng không vì thế mà anh không lo lắng. Ông cũng nghi ngờ ý định của các quan chức nhà tù trong vụ việc này. Anh ấy muốn gì ở bạn? Bất cứ điều gì anh ấy nói, anh ấy đã nói tất cả ở phía bên kia. Và dù là lý do gì thì anh cũng không thể chấp nhận một người luôn sống trong cảnh cặn bã, lừa lọc và bị coi là một lũ thối tha. Vì vậy, câu trả lời dứt khoát và lạnh lùng của ông “Tôi chỉ ước một điều là gia đình ông đừng bao giờ đặt chân vào đây nữa” đã bộc lộ thái độ coi thường cao nhất của ông đối với cán bộ trại giam. Ngay cả bản thân viên quản ngục cũng không dám phạm sai lầm. Cứ thế, họ ở hai đầu khoảng cách, cán bộ trại giam dù muốn cách mấy cũng không thể lại gần anh Huân. Còn Huấn Cao thì tính tình “ngang tàng” và hoàn toàn không muốn dính líu gì đến viên quản ngục.
Cuộc họp vì thế càng trở nên gay go, khó khăn và đi đến bế tắc. Nếu cứ tiếp tục như vậy, chẳng mấy chốc Huấn Cao bị xử tử, viên cai ngục không bao giờ có cơ hội thực hiện ước nguyện của mình. Liệu Huấn Cao có thay đổi thái độ với viên quản ngục? Bao nhiêu lời tâm sự, quản ngục đành chia sẻ lại với nhà thơ – nhân vật được coi là sợi dây kết nối hai con người đối lập. Trong hoàn cảnh cấp bách về thời gian, ông Huân chỉ còn tối nay và ngày mai để ra tòa. Người cai ngục chỉ có thể dựa vào nhà thơ. Tiếp đó, người đọc không khỏi xúc động khi Huấn Cao nói: “Không ngờ một người như anh Quân đây lại có những sở thích cao cả như vậy. Chút nữa là em đã mất một trái tim trên đời rồi. Chỉ một chữ thôi anh Quân ơi”. Trái tim Huân hoàn toàn sụp đổ và thay đổi cách nhìn đối với viên quản ngục Hóa ra anh như một âm thanh trong trẻo hòa cùng một bản nhạc nơi bản nhạc hỗn độn hỗn độn Hóa ra anh là một thứ gì đó thuần khiết, thuần khiết giữa của bọn cặn bã, cặn bã, Huấn Cao đã không ngần ngại “trả giá” cho tấm lòng tài hoa, độc đáo hiếm có ấy.
Thế là từ ánh mắt coi thường, khinh thường, ông Huấn đã thực sự cảm động trước tấm lòng say đắm vẻ đẹp của viên quan ngục. Và anh sẵn sàng đáp lại tình cảm đó bằng một cảnh tượng chưa từng có. Một tử tù với chiếc gông trên cổ, đôi chân vướng xiềng xích, gằn từng chữ một, người quản giáo đứng bên cạnh, khom lưng, run rẩy. Sự thay đổi thái độ này thực sự đã dẫn đến một sự hoán đổi vị trí ngoạn mục. Những người sắp chết cho sự sống trở lại, và những người vẫn sống lại như thể được sinh ra một lần nữa. Giữa họ không có địa vị xã hội, không có hận thù mà chỉ có trái tim vì cái đẹp mà xích lại gần nhau hơn. Thái độ của Huấn là minh chứng cho sự chiến thắng vĩ đại của cái đẹp và cái thiện giữa cái xấu và cái ác, hay đó là sự chiến thắng của ánh sáng trước bóng tối. Khoảnh khắc ông Huấn khuyên quản ngục thay đổi nơi ở để giữ cho trời trong sạch chính là sự thăng hoa của sự hòa giải giữa hai người. Ông Huấn đã từ bỏ lòng tự trọng của một nhà Nho chính trực, của một bậc anh hùng dũng cảm để đối xử với một con người cũng hiểu được giá trị nhân văn cao cả của cái đẹp và cái thiện. Người cai ngục sẵn sàng từ bỏ tước vị, địa vị để đi theo tiếng gọi của trời. Cái đẹp chính là căn nguyên khiến ông Huấn thay đổi thái độ đối với quản giáo. Điều đó đã mang đến cho tác phẩm những ý nghĩa nhân văn cao cả và sâu sắc.
Cuộc gặp gỡ giữa quản giáo và Huấn Cao kết thúc trong những giọt nước mắt hạnh phúc. Đó là giọt nước mắt vui sướng khi thực hiện được ước mơ cao cả trong đời người. Nhưng trên tất cả chúng ta thấy được sự đồng điệu giữa những tâm hồn đồng điệu. Để có được một kết thúc có hậu như vậy, Nguyễn Tuân đã tạo nên những giây phút căng thẳng, kịch tính mà trước hết bắt nguồn từ sự thay đổi thái độ của nhân vật Huấn Cao đối với viên quản ngục. Chắc hẳn ai trong chúng ta cũng rung động trước mỗi sự đổi thay, biến đổi ấy cũng đã rút ra cho mình những nhận thức nhân văn đầy ý nghĩa về cái đẹp.
Xem thêm các bài văn mẫu về phân tích và lập dàn ý tác phẩm lớp 11:
chu-ngoi-tu-tu.jsp
Các bộ đề lớp 11 khác
Qua bài viết trên, Đạo Tâm hy vọng với những thông tin đã chia sẻ trong bài viết “Top 4 bài Phân tích thái độ của Huấn Cao đối với viên quản ngục trong tác phẩm Chữ người tử tù hay nhất – Ngữ văn lớp 11❤️️”.có thể giúp bạn có thêm nhiều thông tin cũng như hiểu rõ hơn về chủ đề “Top 4 bài Phân tích thái độ của Huấn Cao đối với viên quản ngục trong tác phẩm Chữ người tử tù hay nhất – Ngữ văn lớp 11″ [ ❤️️❤️️ ]”.